Lạc mất niềm tin
10-06-2017 13:08
Tại sao người… để lạc mất niềm tin ?
Khi đôi lứa đang đắm chìm hạnh phúc
Vẫn thầm bảo dù cuộc đời vinh nhục
Cũng chẳng màng để những khúc ruột đau
Tình yêu nào gọi ta đến bên nhau
Là tim nhỏ… là ý đầu tâm hợp
Lời thề hứa để hồn không nhơ nhớp
Chẳng thẹn lòng… choáng ngợp trước vinh hoa
Có ngờ đâu vẫn lệ đẫm mi nhòa
Những kỷ niệm trôi qua đời vội vã
Hay tại phận chia cách tình đôi ngả
Người mua vui… kẻ lã chã giọt sầu.
Từng ngọt ngào thức trắng cả đêm thâu
Từng sánh bước trên nhịp cầu ân ái
Từng cười nói trong gió chiều hoang hoải
Từng hẹn thề giữ mãi sắc thủy chung !
Vậy mà nay bỗng trở nên lạnh lùng
Niềm mơ ước… nhớ nhung không còn nữa
Em đau lắm khi tim mình đóng cửa
Những niềm tin cùng lời hứa đâu rồi ?
Chắc tại người… chỉ ” chót lưỡi đầu môi”
Chẳng thương xót chẳng bồi hồi như đã…
Hay vì thích… sống cuộc đời buông thả
Nên đành lòng rũ tất cả tình em…
Ôi niềm tin ! Như lá rụng bên thềm
Càng bao biện càng nói lên giả dối
Yêu khờ khạo phải chăng là cái tội
Những chân thành… cũng lỗi tại em ư…
Giữa màn đêm bên khoảng lặng ngục tù
Tim vụn vỡ như lá Thu xào xạc
Ôm sầu tủi mà lòng đau man mác
Vẳng đâu đây những khúc nhạc chia ly…!!!