Người tình thơ

27-08-2017 18:10

Ai thờ thẫn trong chiều Thu gió lạnh
Thả vần thơ… rơi xuống nhánh sông Hương
Để hồn thơ… lơ lửng cõi thiêng đường
Ai ngơ ngẩn… vấn vương nhìn xa mãi…

Đời bất tận miền đau thương tê tái
Cõi ngục tù sợ hãi chốn hoang vu
Bước lang thang đi dưới áng mây mù
Sương giăng kín… đêm Thu… ai thắp lửa

Người tình hỡi !…sao lòng ta mục rữa
Ngăn cách nào ?… hai đứa phải biệt ly
Để đêm về nghe nỗi nhớ ôm ghì
Dòng lệ thắm trôi đi niềm bất chợt…

Ta nhặt nhạnh nỗi buồn ai vương rớt
Khắc vào tim cho vơi bớt giọt sầu
Thương vần thơ chìm đắm dưới dòng sâu
Mà tiếc nuối sắc màu yêu lãng mạn

Ta ngụp lặn trong cuộc đời buồn chán
Để vần thơ được kết bạn tâm tình
Để hồn thơ có đôi lứa đẹp xinh
Màn đêm xuống… không một mình hiu quạnh

Tình thơ mãi như ngàn sao lấp lánh
Đẹp mê hồn cho ai chạnh lòng ghen
Cứ ngọt ngào trong khoảng lặng đan xen
Lại có lúc ánh lên màu sắc thắm

Xin vớt lại mối tình thơ sâu đậm
Để mỗi ngày sưởi ấm trái tim yêu
Để hồn ta được thả mộng phiêu diêu
Hoàng hôn xuống như cánh diều lướt gió

Đánh giá bài viết:
1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars
Loading...