Lương Thị My
Người miền trung

Làng tôi nghèo như một cái bánh đa Rộp phỏng lên trong gió Lào quay quất Khổ quen rồi không còn biết khóc Chỉ biết thương nhau khi tối lửa tắt đèn Con gái miền Trung tóc không đen Gió Lào sấy mang màu của lửa Con trai miền Trung như đồng hun từ nhỏ Ngụm sửa đầu tiên đã mặn chat gió Lào Người quê tôi không giống một nơi nào Cả làng biết làm thơ, hay cười, thích hát Câu ví dặm dẻo mềm như» Xem thêm