Thầm gọi cố nhân

20-05-2017 14:14

Cố nhân hỡi duyên đôi mình đã lỡ
Cũng xin người đừng luyến nhớ làm chi
Hãy cho nhau một mối tình tri kỷ
Bởi không gì bền bỉ với thời gian

Xót xa lòng tủi phận bước sang ngan
Kiếp tầm gửi trái ngan nào ai biết
Những canh dài lệ sầu vương mắt biết
Và âm thầm tha thiết một bờ vai

Nhưng trúc mai đôi ta chẳng duyên hài
Đành chấp nhận bởi an bài định số
Bước em về đường mòn xưa loan lỗ
Chợt bồi hồi nhìn lại chỗ thân quen

Nhớ ngày xưa em bẽn lẽn thẹn thùng
Tim rộn rã từng nhịp rung nhè nhẹ
Anh nhẹ nhàng gọi em là cô bé
Rồi âm thầm lặng lẽ bước theo sau

Nhưng duyên mình còn thiếu một buồn cau
Trầu không đượm bởi thiếu màu vôi đỏ
Rồi một hôm em không về qua ngõ
Để bạn lòng vò võ đợi bao năm

Giờ gặp nhau thì tím đã có chồng
Thân cằn cõi bởi tay bồng tay bế
Cuối mặt đi bởi thẹn lòng nuốc lệ
Xin giã từ kỷ niệm gởi vào thơ.

Đánh giá bài viết:
1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars
Loading...