Xuân cô đơn

02-05-2018 14:01

Sao Xuân nỡ, để mình ta cô lẻ
Bao đêm buồn, lặng lẽ nỗi đơn côi
Ánh đèn khuya, hiu hắt, bóng ta ngồi
Giữa khoảng lặng, con tim côi rời rã

Nhìn cành hoa, cơn gió làm nghiêng ngả
Những cánh hồng, tơi tả giữa chiều Xuân
Thầm trách đời, sao gieo cảnh trầm luân
Thương cánh hoa, giữa chiều Xuân dập nát

Đâu ong bướm, mộng thân hoa tan nát
Cánh chim nào, xào xạc buổi hoàng hôn
Đôi vành môi, cằn cỗi những nụ hôn
Ta chết lặng, đơn côi hồn băng giá

Ai biết trước, đường duyên chia đôi ngả
Ai có hay?sông Tương đã thay dòng
Mà ta hoài, nhung nhớ, với chờ mong
Để cô lẻ, trái tim hồng rời rã …

..Đêm lại về với khoảng lặng riêng ta
Dấu nỗi buồn vào vần thơ nghiêng ngả
Gửi chênh chao hồn mình vào chiếc lá
Cho đơn côi… nghiêng ngả cả bầu trời

Đánh giá bài viết:
1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars
Loading...