Chẳng biết tự bao giờ biển nhớ trăng
Đêm thao thức sóng vỗ bờ dào dạt
Trăng có nghe lời thì thầm sóng hát
Gọi trăng về âu yếm giữa ngàn khơi
Đêm vắng trăng biển xa thẳm chân trời
Những ánh sao khuya xa vời lắp lánh
Nỗi cô đơn biển thét gào cuộn sóng
Trăng thẹn thùng lấp ló nửa vầng trôi
Không thể bào nguôi ngoai được trăng ơi
Sóng bạc đầu quay quắt từng nỗi nhớ
Suốt ngày đêm cuộn trào dâng nức nở
Trăng có về cho biển đỡ cô đơn
Rồi những lần trăng sà xuống lòng thương
Biển khát khao trong cơn say cuồng nhiệt
Sóng vỗ về dập dờn đêm trăng khuyết
Biển xao lòng thương nhớ mãi vầng trăng...!