Ly rượu chiều đông

Hãy uống hết đi ly rượu nồng Cho vơi băng giá phủ chiều đông Cho cây nghiêng ngả, đất chếnh choáng Cho hồn thơ lạnh đầy rêu phong. Cho thuyền xa bến sóng xa bờ Cho chim rời tổ, cánh ngẩn ngơ Cho lòng thương nhớ thêm xa vắng Cho ánh sao kia mãi xa trời! Bóng nguyệt lặng nhìn thôi sáng tỏ Lang thang giữa khoảng lặng trơ trơ Ơi dòng sông kia có trăn trở Thuyền xa bến cũ tự bao giờ? Mà lòng thuyền dạt nẻo bơ vơ Nên vẫn nhớ thương mãi bến bờ Hãy uống chum này thêm chum nữa! Cho thôi hết nhớ với thẫn thờ… Cho thêm chất chứa những men say Cho đất trời động, gió muôn lay Cho tan nỗi nhớ, sầu vơi đắm Cho duyên vỡ lở với đêm ngày… Bão giông qua, trời lại sáng trong Ánh nắng ban» Xem thêm