Tháng sáu về bỏng rát cả câu thơ
Hạ chao nghiêng chòng chành con đò chật
Ai qua sông khi nắng chiều vừa tắt
Nghe lưng chừng câu hát nhói lòng nhau
Người thương giờ phiêu bạt ở nơi đâu
Câu hẹn ước làm nát nhàu nỗi nhớ
Sao người bảo khi đến mùa phượng nở
Sẽ trở về thăm lại bến đò xưa
Tiễn bao mùa người đã thấy hay chưa
Ta cứ đợi qua mưa rồi lại nắng
Vẫn một mình nơi bến sông vắng lặng
Cạn từng mùa chẳng thấy bóng người thương
Bao năm rồi mình ta hoài vấn vương
Mãi ấp ôm lời hứa suông ngày ấy
Nếu không thương sao người còn đưa đẩy
Hẹn với thề gẫy cả nhịp tơ duyên
Hay bởi tại - thân ta kiếp truân chuyên
Tình trao đến nhưng nào đâu dám nhận
Tin lời hứa - để nửa đời lận đận
Thanh xuân tàn vẫn một bóng chơ vơ
Duyên tình ấy phải chăng là giấc mơ
Câu thệ ước cả đời ta mắc Nợ