Mộng tình
28-04-2017 08:15
Em vẫn biết mình xa ngàn dặm
Nhờ nỗi niềm gửi gắm vào thơ
Nhiều khi lệ chảy hoen mờ
Nhớ anh chỉ biết mộng mơ hão huyền
Mình mang nợ tình duyên kiếp trước
Để bây giờ mới được gặp nhau
Ước mong ô thước bắc cầu
Cho lời thề hẹn ngày sau vẹn toàn
Bao kỷ niệm chứa chan hạnh phúc
Cứ ùa về thúc giục con tim
Nhớ thương chỉ biết nén kìm
Âm thầm tiếc nuối rồi ghim vào lòng
Nỗi trăn trở sầu đong men ái
Yêu thật nhiều biết phải làm sao ?
Nhìn nhau nuốt lệ ngược vào
Tủi thân lặng lẽ gửi trao nghĩa tình
Đôi lúc phải giả thinh chẳng nói
Cứ nhạt nhòa buốt nhói tim đau
Sương khuya phủ nỗi u sầu
Bỗng nghe mặn chát từ đâu tạo thành
Tình sâu đậm trong anh chất ngất
Em nặng lòng nên thật xót xa
Chắc mình chẳng được chung nhà
Thôi đành mơ khúc hoan ca suốt đời
Nhưng em chẳng buông lơi đâu ạ !
Trái tim hồng cũng đã trao anh
Lấy màu chung thủy dệt thành
Chữ yêu sẽ mãi năm canh đợi chờ…!!